Đưa người đến phòng khám, quả nhiên đã đóng cửa, nhưng trên tầng vẫn còn sáng đèn.
Đinh Tiểu Vĩ dừng lại dưới tầng, gân cổ réo hai tiếng.
Chỉ chốc lát sau, âm thanh cộp cộp cộp truyền xuống dưới, Đinh Tiểu Vĩ nghe tiếng liền biết là cháu ngoại của bác sĩ Vương.
Quả nhiên cửa vừa mở, một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú lộ ra, đi tới hỏi, "Chú Đinh?"
"Ai, mở cửa nhanh đi, chú có người bạn bị người ta đánh cho trọng thương, gọi ông ngoại cháu ra xem cái."
Đứa bé mở to cửa ra, "Chú đưa người vào đi, từ từ đã, cháu gọi ông ngoại."
Đinh Tiểu Vĩ lại tốn sức kéo cái tên xui xẻo ra khỏi xe, xiêu xiêu vẹo vẹo vác y vào giường.
Đinh Tiểu Vĩ nhìn người này cao ráo đẹp trai, mệt mỏi mà lau mồ hôi.
Hắn trong lòng tính toán mãi, chú nên báo đáp anh, báo đáp thật tốt vào nha.
Một lát sau, bác sĩ Vương đi xuống.
"Ai nha tiểu Đinh, nửa đêm rồi, chú đi đâu mà giờ lại đến đây?"
Đinh Tiểu Vĩ vừa lấy giấy vệ sinh chà tay vừa nói, "Bác sĩ Vương, thật ngại quá, tôi làm bẩn ga trải giường rồi. Ông nhanh đến xem cho người kia đi, đầu hắn toàn máu."
Dù sao lão Vương cũng là bác sĩ, rất nhanh liền dời lực chú ý lên trên giường bệnh.
Lão nhanh nhẹn xem xét miệng vết thương, "Ai da, phải khâu rồi." Bèn gọi đứa cháu, "Đem dao cạo ra, cạo sạch tóc người này nhé."
Đinh Tiểu Vĩ định nói gì đó, điện thoại đột nhiên vang lên.
Hắn vừa thấy dòng thông báo liền luống cuống, là con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-co-con-co-giuong-am/2288927/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.