“Em giống như đang khẩn trương a.”
“Chỉ là gặp ba mẹ anh mà thôi, không cần phải khẩn trương.”
“Thế nhưng nói thế nào cũng là em lần đầu tiên gặp ba chồng mẹ chồng a.” Mặc dù, hôn lễ chưa cử hành, còn phải cộng thêm hai chữ “tương lai”.
“Ba mẹ biết em là mệnh y của anh, bọn họ chỉ biết đem ngươi trở thành bảo bối một dạng cưng chiều.” Quân Tư Khuyết trong đầu nhớ tới khi hắn nói cho ba mẹ, hắn tìm được mệnh y, hơn nữa tin tức muốn kết hôn thì ba mẹ nét mặt mừng rỡ như điên.
“Thật?” Cô nửa tin nửa ngờ.
“Huống chi, em sinh ra Tiểu Thiên đứa cháu đáng yêu như vậy cho bọn họ.”
“Nhưng là. . . . . .” Phương Y Nhiên sắc mặt buồn bã, “Nếu như ba mẹ anh biết, Tiểu Thiên thừa kế huyết thống kỳ quái kia của Quân gia, nhất định sẽ khó chịu.”
“Yên tâm, Tiểu Thiên là con chúng ta, nó nhất định có thể tìm được mệnh y tuộc về nó.” Hắn vô cùng khẳng định nói.
“Cũng đúng, nó là con của chúng ta, anh cũng có thể tìm được em, nó làm sao có thể không tìm được mệnh y.” Phương Y Nhiên gật đầu một cái, “Đúng rồi, có phải hay không người của Quân gia các ngươi, chỉ cần cái phút chốc kia thấy được mệnh y, cũng sẽ có cùng phản ứng không tầm thường?”
“Đúng, giống như anh, chứng kiến tới em một khắc kia, nhịp tim lại đột nhiên tăng nhanh, chỉ là khi đó, anh cũng không có tin tưởng em là mệnh y của anh.” Quân Tư Khuyết hồi đáp.
“Tốt lắm, bắt đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-co-thai-cua-tong-giam-doc/1098423/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.