62.
Hai đứa cháu an toàn trở về, bà Tần nằm liệt giường rầu rĩ không vui lập tức mây tan mưa tạnh, ngày hôm sau đã bò xuống giường… bồng cháu, nói kiểu gì cũng không chịu buông tay, hơn nữa bị ám ảnh bởi bên ngoài, mỗi ngày chỉ dám bế cháu đi loanh quanh trong sân.Còn Vương Y Y, đương nhiên Tần Vịnh không dễ dàng chịu bỏ qua cho cô ả, chuẩn bị tấn công khắp nơi thề phải cho ả ăn cơm tù cả đời.
Hơn nữa còn muốn đuổi tận giết tuyệt, lật đổ cả Vương thị, nhưng ông Tần lại lên tiếng ngăn cấm cách làm của hắn.
Cũng vì việc này mà hai cha con không thèm nhìn mặt nhau mấy ngày liền.Sáng sớm, đồng hồ sinh học của Lâm Phàm đúng giờ báo thức, hai nhóc con cũng cực kỳ phối hợp, đúng giờ này là ré lên.
Lâm Phàm còn mơ mơ màng màng theo bản năng vén áo lên, bế một đứa lên cho bú trước, đưa chân đá đá Tần Vịnh đang ngủ say.Tần Vịnh lầu bầu một tiếng, mở mắt ra đờ đẫn nhìn bức tường trước mặt.
Kế đó tỉnh táo lại vội vàng lật người qua người Lâm Phàm, bồng đứa còn lại lên nhỏ nhẹ dỗ.Ngoác miệng gọi tên Lí Phương ở ngoài, lại ngáp dài ngồi xuống mép giường tiếp tục ngẩn người.
Lâm Phàm cũng y hệt, bồng con mặc nó bú sữa, mặt mày đờ đẫn nhìn tường.Do Tần Vịnh hùng dũng quay về, vú em Lí Phương bị đuổi qua phòng kế bên ngủ.
Cũng có nghĩa là, bú sữa tè dầm đi ị của hai thằng nhóc ban đêm đều do cặp ba mẹ mới ra lò này tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/480554/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.