Dưới sức hấp dẫn mãnh liệt vô hình của Tần Vịnh, mặt Vương Y Y đỏ hồng ấp úng nửa ngày mới nói “Thích nào cần lý do, đáng tiếc anh đã có vợ rồi.” Nói xong làm bộ hiền thục, có vẻ ấm ức liếc Lâm Phàm thản nhiên ngồi một bên, cố tình để lộ ánh mắt sợ sệt.
Ông Vương bà Vương nhìn mà lạnh người, đứa con này từ nhỏ ăn sung mặc sướng muốn gì có đó, mặc kệ nó gây ra chuyện gì ông bà cũng thu xếp hết, nhưng hôm nay là nhà họ Tần, hậu quả ngang ngược khó mà tưởng tượng được.
Vội vàng giật tay ra hiệu cho ả ngừng lại đúng lúc.Song ả không mảy may rục rịch, còn mừng thầm Tần Vịnh thay đổi thái độ với mình, ra sức thể hiện phương diện mê người nhất của mình.Ông Vương liếc thấy sắc mặt ông Tần đã bắt đầu sa sầm, mơ hồ lộ ra tức giận, biết rằng hôm nay cái mặt này vất hết rồi, trong cơn tức giận đưa mắt ra hiệu cho vợ dẫn con về.
Đang định khách sáo cáo từ mấy câu lại nghe Tần Vịnh thong thả nói “Hóa ra cô biết tôi có vợ rồi, xem ra cha mẹ cô không dạy cô lễ nghĩa liêm sỉ nhỉ?”Rầm!Vương Y Y xanh mặt ném chén xuống đất, ca cao đậm đặc nháy mắt làm ố một góc thảm lông đắt tiền, từ từ lan ra.
Ả chỉ vào mũi Tần Vịnh “Anh đừng quá đáng nhé! Chẳng lẽ thích anh là không biết liêm sỉ lễ nghĩa à?” Chưa có ai dám va chạm với ả.
Ả không biết cha mẹ ả đặc biệt tống ả ra nước ngoài đi học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/480560/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.