Là tin nhắn của Tiếu Dịch: Lâm Trạch Thiên có mai phục, nhân số không ít hơn một trăm người.
Tống Mạc lạnh nhạt thu hồi điện thoại. Lâm Trạch Thiên ở một bên thu hết động tác của anh vào mắt, cười nói, “Tống tiên sinh, có chuyện gì sao?”
Tống Mạt lạnh nhạt nói, “Không có gì.”
Cận Tuân theo chân bọn họ bắt chuyện một lát, liền đi qua cái bàn khác chào hỏi.
Thấy tình cảnh này, Lâm Trạch Thiên cũng không cần ẩn nhẫn gì nữa, không để lại dấu vết cười cười, “Tống tiên sinh, chúng ta nói chuyện một chút.”
Tống Mạc thâm sâu nhìn chằm chằm Lâm Trạch Thiên mấy giây, “Lâm tiên sinh là muốn giao dịch với tôi.” Giọng nói chắc như đính đóng cột.
“Tống tiên sinh quả nhiên là người thông minh, đã như vậy, chúng ta nói thẳng vậy.” Lâm Trạch Thiên cười nói, “Tôi muốn hợp tác với Tống tiên sinh.”
Tống Mạc không nói gì, anh sớm đã đoán được nguyên nhân Lâm Trạch Thiên xuất hiện ở nơi này. Vô luận là xét về tài lực, thế lực, hắn đã là người đỡ đầu đại lục, mà hình như hắn còn muốn làm lớn hơn, muốn đưa ma túy cùng súng ống đạn dược tới khu vực Tây Bắc.
“Tống tiên sinh là đầu rồng khu vực Tây Bắc, ai cũng biết tất cả mọi người ở nơi này đều theo mệnh lệnh của Tống thị, nếu như chúng ta hợp tác, tôi tin tưởng tuyệt đối, về phía Tống tiên sinh, hay là Lâm Trạch Thiên tôi, sẽ mang đến lợi nhuận cực kỳ lớn.”
Khuôn mặt Tống Mạc lạnh nhạt nhìn người đàn ông trước mắt, người này cực kỳ dã tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2543408/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.