“Được thôi.
Bà Lưu Mộc Miên thân mến, vì hôm nay mẹ cứ luôn vùi dập con, con quyết định không tặng quà sinh nhật cho mẹ nữa, để đến năm sau.”
“Không thèm quà của con.” Lưu Mộc Miên nói xong thì gắp cho Tô Dương Dương một cái đùi gà lớn: “Con vui vẻ khoẻ mạnh là quan trọng nhất.”
“Cuối cùng cũng được nghe một câu dễ nghe rồi.” Tô Dương Dương cười nói.
“Xía, đừng vui mừng quá sớm.
Là bởi vì ăn đùi gà quá phiền phức nên chỉ đành cho con ăn thôi.”
Câu trả lời của Tô Dương Dương là trực tiếp đeo bao tay dùng một lần lên, cố ý cắn một miếng gà lớn, nhai nhồm nhồm nhoàm nhoàm.
...
Cả nhà vui vẻ ăn cơm xong thì uống trà ngồi tiêu hóa.
Tô Dương Dương lo liệu cắt bánh, còn Hàn Khải Uy thì tắt đèn.
Tô Dương Dương dẫn đầu hát bài hát chúc mừng sinh nhật: “Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to you …”
Tiểu Bảo và Bánh Xe cũng tham gia.
Trong tiếng hát mừng sinh nhật ấm áp có xen kẽ tiếng chó sủa, bức tranh đó quả thực là không thể đẹp hơn.
Ăn bánh xong thì cũng đã gần chín giờ.
Tô Dương Dương đang định hỏi Hàn Khải Uy xem bọn họ có muốn về biệt thự không, thì thấy Tiểu Bảo và Bánh Xe đã tung tăng đi lên lầu.
Hàn Khải Uy vỗ vỗ tay cô: “Đêm nay ở đây đi, em với mẹ vợ trò chuyện.”
“Không trò chuyện, bà ấy ngày ngày kích thích em.”
“Không phải em rất thích cách ăn ở chung này sao?”
“Thích hồi nào?”
“Nụ cười của em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-de-thuong/976703/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.