Chương 225
“Nhóc con, chú nhìn anh như vậy là có ý gì hả, đừng quên anh đây là thầy của chú nhé.”
Trần Vĩnh khoanh tay nhếch môi nói, thằng nhóc này càng lúc càng giống người nào đó, đúng là gần mực thì đen, nhớ một năm trước đáng yêu biết chừng nào.
Tiểu Khải lại càng không quan tâm đến hắn, phút chốc thang máy cũng xuống tầng hầm.
Lúc này nhà ở nhà họ Dương Bạch Ngọc Lan khá là rảnh rỗi, dù sao cô cũng hoàn thành bản thảo rồi chưa nhận bản thảo mới nên không có gì để làm, cô lại pha một ly trà chanh ra ban công nhìn hóng gió, tiện thể xem Dương Tử Sâm đã về hay chưa.
Thế nhưng đứng cả nửa tiếng đồng hồ cũng uống xong ly trà chanh rồi nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của ai kia, cô có chút chán nản lấy điện thoại tính gọi cho anh nhưng vừa hay bên ngoài lại có tiếng gõ cửa.
Bạch Ngọc Lan trong lòng thâm đoán, trong nhà ngoài người làm ra thì chỉ có Dương Tử Hiên và Cao Kỳ Anh thôi, người làm không ai gõ cửa phòng cô giờ này vậy chỉ có thể là hai người còn lại, không biết sẽ là ai? Nếu là Dương Tử Hiên vậy thì đừng trách cô.
Bạch Ngọc Lan vừa đi vừa nghĩ đã đi ra đến cửa, cô không do dự mở cửa ra, thật may người ngoài của không phải là tên đáng ghét kia.
“Cô tìm tôi có chuyện gì sao?”
Bạch Ngọc Lan nhìn Cao Kỳ Anh đứng trước cửa hỏi.
“Ừm, có chuyện muốn nhờ cô giúp.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/1721289/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.