Vào lúc này Lục Sóc đã tắm xong.
Nửa thân trên của anh để trần, nửa th@n dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm, cơ bắp rắn chắc. trắng nõn của anh lộ ra bên ngoài, cũng lộ ra trước mắt An Đào Đào.
An Đào Đào vô ý liếc nhìn, cảm thấy dáng người anh rất tốt, so với người mẫu nam còn đẹp. hơn.
Cô li3m môi, sắc mặt hơi ứng hồng, hồi hộp nói" Cửu Gia, canh gừng đã nấu xong rồi."
Lục Sóc đi lên phía trước, nửa thân trên tr@n trụi càng rõ ràng hơn trong mắt An Đào Đào.
Hơi thở An Đào Đào trong nháy mắt ngừng lại, cô không biết nên đặt tay ở đâu.
Thật xấu hổ quá, sớm biết như vậy cô nên để má Trần mang vào.
Lục Sóc nhìn chằm chằm cô vài giây, không nói lời nào nhận lấy bát canh gừng trong tay cô, uống cạn một hơi, trong lúc uống anh cũng không nhíu mày, đường như thứ trong bát không phải canh gừng, mà là một loại canh ngọt uống rất ngon.
An Đào Đào ngẩng đầu lên, vô cùng cẩn thận nhìn Lục Sóc, thấy sắc mặt anh không có chút thay đổi gì, trông có vẻ vô cùng bình thường, cô. không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Cô cầm bát lên định rời đi, nhưng trước đã bị Lục Sóc ngăn lại.
An Đào Đào cứng người quay đầu, sợ đến mức không dám thở mạnh: "Cửu Gia, sao vậy?"
Đôi mắt cô phủ một tầng sương mù, giọng nói ngọt ngào mềm mại đễ nghe, giống như một chú thỏ nhỏ giả vờ đáng thương, có thể làm tan chảy. trái tìm người khác.
Lục Sóc nhếch môi mỏng, giọng điệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ga-thay-dang-yeu-cuu-gia-hay-om-em/1194109/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.