"Hoàng Sâm, sao anh biết được chuyện này?" An Đào Đào khó tin, kích động hỏi.
Hoàng Sâm đắc ý đáp: "Chuyện này đâu phải bí mật, hỏi thăm chút là biết thôi
An Đào Đào vẫn thấy bất ngờ: "Nhưng mới nửa ngày mà anh đã biết, bình thường người ta sẽ chẳng bao giờ chú ý tới chuyện này."
Hoàng Sâm thoải mái tươi cười, nhưng khi bắt gặp ánh mắt chết chóc của Lục Sóc thì không cười nổi nữa.
Anh ta gãi đầu, cảm thấy vô cùng khổ sở, nói: "Cũng thường thôi, giỏi nhất vẫn là Cửu Gia, anh ấy vô cùng hoàn hảo."
Nghe mấy từ hoàn hảo, An Đào Đào nhìn Lục Sóc.
Cô lập tức bắt gặp đôi mắt u ám của anh, bên trong đường như còn có sự tức giận, khiến người ta run sợ.
An Đào Đào đảo tròng mắt, lập tức cười nói: "Đúng vậy, Cửu Gia là lợi hại nhất, yêu ma rắn rết thấy Cửu Gia cũng phải đi đường vòng."
Giọng cô mềm mại ngọt ngào, Lục Sóc nghe vậy thì chân mày giãn ra, cơn tức trong mắt cũng. tiêu tan ít nhiều.
An Đào Đào ngạc nhiên trước sự thay đổi của. anh nên cười càng ngọt ngào.
Quả nhiên, vuốt lông đúng lúc rất hiệu quả.
Nếu không phải hoàn cảnh không phù hợp, Hoàng Sâm đã giơ ngón cái với cô, quá giỏi.
Chỉ bằng vài câu, đã khiến Lục Cửu Gia khuất phục, người bình thường sao có thể làm được?
"Mau giải quyết đi." Lục Sóc luôn im lặng. bỗng lên tiếng, giọng nói trầm thấp nhưng dễ nghe.
Hoàng Sâm hiểu ý, lại nhìn Mạnh Manh, nhếch môi: "Cô gái à, tôi nói có đúng không?"
Mạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ga-thay-dang-yeu-cuu-gia-hay-om-em/1194263/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.