Chương 692
Nụ cười trên mặt Bạch Bách Hợp cứng đờ, cô ta ngượng ngùng nói: “À, hạ hạ hạ, có nguyên nhân cả mà, đó là tình huống bất đắc dĩ, sau này anh sẽ biết thôi.”
Cảm nhận được Hoắc Kiến Phong đang nghi ngờ, cô ta lúng túng lui về phía sau hai bước: “Anh mau uống nước đi, uống nhanh lên.”
Lúc Hoắc Kiến Phong uống đến ly trà thứ ba, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Hồng Nhung đỡ một bà lão có mặt mũi hồng hào, mái tóc bạc phơ đi đến, bên cạnh bọn họ còn có bốn nữ vệ sĩ tinh nhuệ mặc trang phục màu đen.
Gương mặt Bạch Bách Hợp lập tức trở nên nghiêm túc, cô ta đứng nghiêm, kính cần chào bà cụ.
Hoắc Kiến Phong đặt ly trà xuống, anh đưa mắt nhìn theo
Bạch Bách Hợp, ánh mắt đặt lên người bà lão.
Chiếc áo truyền thống màu tối sang trọng đẹp đẽ, mái tóc bạc được búi tròn với một cây trâm cài bình thường. Dù không có bất kì trang sức lấp lánh nào nhưng vẫn không ảnh hưởng đến khí chất quý phái toát ra từ bên trong bà.
Sắc mặt bà cụ hồng hào, tinh thần phấn chấn, nhất là đối mắt kia, đôi mắt khiến Hoắc Kiến Phong không hiểu sao lại cảm thấy khá quen.
Lúc anh đang đánh giá bà cụ, bà cũng đang đánh giá anh. Thân người anh cao lớn, đường nét khuôn mặt tuấn tú, đôi con người tối tăm lạnh lẽo, môi mỏng, khí thế bá đạo… Bà cụ không kìm lòng được nữa, bà buông tay Hồng Nhung ra, bước đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1743172/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.