Chương 572
Bình minh xua đi lớp sương mù, đem màu vàng của năng mai vấy đầy mặt đất.
Tiêu Nhi vừa mở đã lập tức cảm thấy miệng lưỡi khô khốc. Cô dụi dụi đôi còn ngái ngủ rồi loạng choạng xuống dưới nhà tìm nước uống, nhưng vừa bước xuống cầu thang đã ngửi thấy mùi thơm của bữa sáng bay ra từ phòng ăn.
Ngòn ngọt, béo ngậy, còn có mùi thơm đậm đà của sữa…
Cô hơi híp mắt, sau khi mùi thơm đã tản bớt thì lập tức nhìn thấy trên bàn ăn bày rất nhiều đồ ăn được chế biến vô cùng Cô ngước mắt lên thì bắt gặp chị Châu giúp việc đang đi ra từ trong bếp, tay bưng một nồi chảo yến sôi sùng sục. Tiêu Nhi lập tức cười tít cả “Chào buổi sáng chị Châu, vất vả cho chị quá.”
Chị Châu khoảng ngoài bốn mươi tuổi, mái tóc nâu xoăn được vấn ở sau gáy một cách tỉ mỉ, mặt mũi hiền lành nhã nhặn.
Chị ta ngại ngùng cười: “Cô cả ơi, cô khen nhầm người rồi. Những thứ này không phải do tôi làm đầu, đều là ngài Hoắc làm cả đấy. Lúc tôi đến thì ngài ấy đã làm được kha khá món rồi, tôi chi phụ trách bày ra đĩa thôi.”
“Kiến Phong sao?” Tiêu Nhi ngạc nhiên hỏi. Chị Châu cười híp mặt gật đầu.
Tiêu Nhi không vừa kinh ngạc vừa tò mò, cô vòng qua người chị Châu rồi chui vào phòng bếp, vừa bước vào đã nhìn thấy người đàn ông mặc tạp dề đang bận rộn trước bàn nấu ăn.
Ánh mặt trời xuyên qua ô cửa sổ mở vào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1743416/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.