Chương 46: Từ già tới trẻ đều bị trúng tà hết
rồi!
Phòng khách của nhà chính.
Bà cụ Anh ngồi một mình trên ghế sô
pha ở vị trí trung tâm căn phòng.
Hai vợ chồng Hoắc Phương Nam cùng
với Hoắc Vân Hạo ngồi cạnh nhau trên ghế
sô pha bên phải bà cụ; hai anh em Hoắc
Tuấn Tú và Hoắc Tuấn Nghĩa ngồi trên ghế
sô pha bên trái; Ôn Thục Nhi ngồi một mình
trên ghế sô pha đơn sát với với xe lăn của
Hoắc Kiến Phong.
Hai tay của dì Mẫn bưng một cái khay,
lần lượt đặt mười mấy cái hộp tinh xảo
xuống lên bàn trà.
Có gấm vóc, khảm ngọc…
Một trong những cái bắt mắt nhất đó
chính là mấy chiếc hộp rỗng bằng gỗ lim.
Màu sắc đơn giản, trang nhã, đường nét
chạm khắc phức tạp, tinh tế theo phong cách
cổ xưa khiến người ta vừa nhìn thấy đã
không kìm lòng được mà muốn mở ra.
Vũ Tuyết Như nghi ngờ nhìn Hoắc
Phương Nam, ánh mắt như muốn nói rằng:
“Mẹ đã lấy hết bảo vật trong két sắt ra hay
sao?”
Hoäc Phương Nam ung dung thản nhiên
chỉ bình tĩnh lắc đầu.
Hoắc Tuấn Tú và Hoắc Tuấn Nghĩa cũng
quét mắt nhìn lướt qua sau đó rời ánh mắt đi
một cách thật tự nhiên.
Chỉ có ánh mắt của Hoặc Vân Hạo vẫn
dán vào đó như ra-đa, thế nhưng anh ta cũng
chỉ dám nhìn thôi chứ cũng không dám mở
miệng ra hỏi.
Dì Mẫn đặt đồ đạc xuống xong xuôi, sau
đó lui tới bên cạnh bà cụ Anh, nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1744435/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.