Giản Nhụy Ái chỉ còn lại một thân một mình, tầm mắt quét qua khắp nơi, nhìn thấy Đơn Triết Hạo đang cùng người ta nói chuyện phiếm.
Cô không muốn đi lại cạnh anh, đưa tay cầm lấy ly rượu đỏ bên cạnh, dùng một hơi uống cạn sạch, không ngờ rượu lại có nồng độ cao như thế, uống chỉ ly rượu, đã cảm thấy nhiệt độ toàn thân tăng lên.
Bưng rượu lên uống mấy ly, mùi rượu nồng đậm, giúp cô vứt bỏ những ưu phiền vừa qua. Mấy phút sau, toàn thân như bị thiêu đốt, hai mắt trở nên mơ hồ.
Cô khó chịu đi tới bên cạnh Đơn Triết Hạo: "Này, tôi. . . . . . tôi rất khó chịu!"
Đơn Triết Hạo đang nói chuyện phiếm, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt Giản Nhụy Ái đỏ bừng, bước chân lảo đảo, nhìn từ đầu xuống cuối liền biết được cô gái nhỏ đã uống rượu, anh liền hướng đến nhóm người bên cạnh: "Thật xin lỗi, xin lỗi vì tôi không tiếp mọi người được nữa rồi."
Giản Nhụy Ái vô lực nằm trên người Đơn Triết Hạo, sắc mặt đỏ bừng, không ngờ rượu đỏ tác dụng chậm nhưng lại mạnh đến vậy, đôi mắt long lanh trợn to, xương quai xanh mềm mại, chỉ biết dựa vào lồng ngực Đơn Triết Hạo.
"Người xấu, anh nghĩ anh có tiền, muốn buộc tôi làm người phụ nữ của anh! Anh chẳng có nửa điểm yêu tôi, vậy tại sao anh lại muốn tôi làm người phụ nữ của anh?" Giản Nhụy Ái mượn rượu nói ra bất mãn của mình.
Đơn Triết Hạo cảm giác ánh mắt đám đông đang nhìn mình, con ngươi âm trầm tiết lộ hơi thở giết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-len-co-thai-cua-tong-giam-doc-ba-dao/2380604/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.