Đặt mình vào trong phim trường hỗn độn, lồng ngực Tưởng Tịch dâng lên một cảm giác thuộc về.
Năm cuối cùng của kiếp trước, bởi vì phần lớn thời gian của Nguyên Tấn Thần bị sắp xếp kín, cô lo lắng hắn ta không chăm sóc tốt cho bản thân nên đã cố ý từ chối lời mời quay một bộ phim. Cho dù giữ lại lời mời thì cũng chỉ là quay vai diễn phụ nhỏ, không quan trọng, hoặc những đoạn quảng cáo ngắn.
Sau khi trọng sinh, Tưởng Tịch may mắn hơn bao giờ hết, may mắn có được cơ hội thay đổi bi kịch một lần nữa.
Để ý đến sự thất thần của Tưởng Tịch, Lưu Viện ho nhẹ một tiếng, quay đầu mỉm cười, kéo cô về phía Lý Mặc, nói: “Đạo diễn Lý, đây là Tưởng Tịch, một trong ba nghệ sĩ mới hàng đầu của công ty lần này.”
Lý Mặc hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo hiền lành, trải qua quanh năm quay phim ở ngoài trời khiến cho ông ta hơi già hơn một chút so với một người đàn ông trung niên bốn mươi tuổi.
Ánh mắt quét một vòng qua ba người mới với vẻ mặt khác nhau, Lý Mặc nói: “Tổng giám đốc Tần đã cho tôi xem qua diễn xuất của các người, không tồi, rất có tiềm năng.”
Lưu Viện vội vàng cười làm lành: “Đạo diễn Lý cũng đừng khen quá mức, bọn họ đều là người mới, sẽ bị kiêu ngạo đấy.”
Lý Mặc sang sảng cười lớn: “Lưu Viện, mấy tháng không gặp, cô càng ngày càng biết nói chuyện.”
Video huấn luyện của ba người này đều được tổng giám đốc Tần đưa tới cho ông ta xem, nếu không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-minh-tinh-cua-dai-boss/463018/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.