“Cái áo này là của tôi.” Nguyên Tấn Thần nói.
Tưởng Tịch bình tĩnh nhìn về phía anh ta.
Ngón tay Phương Vi Vi điểm nhẹ cằm, mặt lộ vẻ xấu hổ: “Anh Nguyên, thật xin lỗi, ngày đó tôi nhìn thấy ở bên ngoài phòng hoá trang của chị Tưởng, còn nghĩ rằng là của chị Tưởng.”
Ánh mắt của mấy nhân viên đi ngang qua loé lên.
Tưởng Tịch nhìn thấy, không nói gì, cười rộ lên.
Phương Vi Vi chơi chiêu này thật hay. Thứ nhất là để lại ấn tượng tốt cho Nguyên Tấn Thần. Thứ hai là làm cho những người mới đi ngang qua cảm thấy Nguyên Tấn Thần và Tưởng Tịch có quan hệ. Suy cho cùng, Nguyên Tấn Thần đã từng nói trước truyền thông không chỉ một lần là thích cô.
Nhưng cô không dễ bị người ta gài như vậy đâu!
Bây giờ Tưởng Tịch không quản là nguyên nhân gì, nếu Phương Vi Vi ra tay, vậy thì cô sẽ đánh lại.
Khoé môi cong lên, Tưởng Tịch nói: “Mấy thứ ở trong phòng hoá trang của tôi cũng không nhất định là của tôi. Đương nhiên, ngoại trừ những thứ có ấn ký của tôi.” Ví dụ như Tần Thành mang ấn ký của cô, không thể để Phương Vi Vi cô tuỳ tiện đụng tới.
Phương Vi Vi giống như nghe hiểu, cũng giống như không, cười cười nói: “Chị Tưởng nói đúng.”
Quay phim buổi chiều có một cảnh diễn cặp với Phương Vi Vi.
Đương nhiên, thân là tỳ nữ của Phương Vi Vi ở trong phim, diễn cặp với Phương Vi Vi chủ yếu đều là Tưởng Tịch. Tuy rằng Lâm Dật là nam phụ thứ 2, lại là Hoàng thượng, phần lớn vai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-minh-tinh-cua-dai-boss/463262/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.