Chương 277: Tôi có lòng tốt nhắc nhở bà
“Bà làm cái gì!” Bà Trần và mẹ Hoắc vốn đã không hợp nhau, bà ta vốn dĩ muốn đi xử lý vết thương nhưng lại bị bà ấy cứng rắn mà ngăn lại, hơn nữa hiện tại tâm trạng của bà ta rất không tốt, vì vậy lập tức quát lên.
Vẻ mặt của Mẹ Hoắc cứng đờ, nghiêm túc mà nhìn bà ta rồi nói: “Bà Trần, tôi có lòng mà nhắc nhở bà, sau lưng bà có một mảng sởi màu đỏ rất lớn, vừa nãy lúc vẩy tóc tôi có nhìn thấy, tôi khuyên bà tốt nhất nên đi bệnh viện kiểm tra một chút đi”
Mẹ Hoắc không có khả năng lấy chuyện này ra nói đùa, bà Trần lập tức hốt hoảng, vội vàng vén tóc lên để chị em tốt xung quanh xem giúp mình, mình sẽ biết rõ hơn.
Kết quả giống như lời mẹ Hoắc nói, làn da trắng như tuyết phía sau đã mọc đầy nốt sởi màu đỏ, lít nha lít nhít, rất đáng Sợ.
“Bà Trần, không chỉ phía sau lưng, làn da ở phía dưới váy cũng có rất nhiều nốt sởi” Bên trong giọng nói của vị khách nữ giúp bà ta kiểm tra tràn đầy hoảng hốt, vội vàng buông váy của bà ta ra, lui về sau mấy bước, giống như có bệnh truyền nhiễm gì đó.
Tất cả mọi người bị thái độ của cô ấy ảnh hưởng nên đều lui về sau mấy bước.
Cái bệnh sởi này ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-mu-ly-hon-anh-khong-dong-y/613068/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.