"Điều này còn cần nói sao?" An Hâm hừ hừ, rất khinh thường lời của cô.
Lần này Chức Tinh được sắp xếp đi T thị, bà nghĩ một hồi, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, rõ ràng nhà của hai người đều ở thành phố C, làm việc ở thành phố C không tốt hơn sao?Bây giờ sắp xếp ở một thành phố khác, nghĩ thế nào cũng thấy động cơ của Lạc Hi Thần không đơn giản.
"Con gái, mẹ nói với con, ở trước mặt một người đàn ông tâm tư khó dò, con phải cẩn thận chút, đừng để đến lúc chịu thiệt thòi rồi còn không biết.
" Vẻ mặt An Hâm nghiêm túc nhắc nhở.
"Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy?" Sa Chức Tinh không biết nói gì đối với lời của bà, lời này nghe kiểu gì cũng cảm thấy như cô theo trai lén bỏ trốn tới đây.
"Con thông minh như vậy, còn không hiểu ý của mẹ sao?" An Hâm cong khoé môi, cười thâm thuý.
Không phải bà ấy bảo thủ, suy nghĩ của bà ấy cũng như một người mẹ có con gái bình thường, người trẻ tuổi, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng dễ phát sinh ra chuyện, rốt cuộc bây giờ Lạc Hi Thần đang nghĩ gì, bà ấy không tài nào biết được, lỡ như phạm sai lầm, giữa hai người xảy ra chuyện gì rồi, chuyện sau này cũng không tốt lành gì.
"Mẹ, mẹ đừng dùng giọng điệu như vậy.
" Khoé mắt Sa Chức Tinh giật giật, không cần đoán cô cũng biết được biểu cảm hiện tại của An Hâm là gì.
Vì sao cô cảm thấy mẹ càng ngày càng giống một con hồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nghich-ngom-choc-nham-ong-xa-giau-co/1036465/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.