Biên soạn: Đức Uy - truyenso.com
---
Đồng minh trước đây?
Nếu là đồng minh, không đi gặp chỉ sợ là cũng không mấy thích hợp...
Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể mang theo Lưu Ảnh trước tiên trở về Không Sợ Minh.
Bên ngoài phòng hội nghị, Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản nói: "Phong tỷ, Terrence tới rồi..."
"Terrence..." Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, đây chính là cái gọi là thủ lĩnh thế lực đồng minh của Không Sợ Minh sao?
Diệp Oản Oản ngày trước mặc dù từng nghe Bắc Đẩu nói qua Terrence, nhưng mình hoàn toàn không nhận biết người này. Màn diễn này, phải diễn như thế nào đây?
Nàng hiện tại cũng đã gần diễn đến chết lặng...
"Tam trưởng lão và Thất Tinh đang tiếp đãi. Phong tỷ, tỷ mau vào đi thôi!" Bắc Đẩu nói.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu một cái, không vào trong có được không?
Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể đẩy cửa đi vào.
Bên trong phòng hội nghị, một vị nam nhân mặc âu phục màu trắng đang ngồi ở trên ghế.
Terrence cao gầy, mặt mũi trắng noãn, đôi con ngươi xanh biếc trong vắt, lại ẩn chứa thanh sắc âm tàn hung độc.
"Bạch Phong tiểu thư, nhiều năm không gặp, cô vẫn xinh đẹp như xưa!" Terrence chậm rãi đứng lên, nhìn về phía Diệp Oản Oản, vô cùng thân ái cười nói.
Con ngươi Diệp Oản Oản hơi đổi: "Terrence, đã lâu không gặp!"
Giờ phút này, ánh mắt của Tam trưởng lão Lý Tư, một khắc cũng không dời khỏi người Diệp Oản Oản.
Từ đầu đến cuối, Lý Tư chưa từng tin tưởng Diệp Oản Oản là Bạch Phong thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong-vo-moi-bat-luong-co-chut-ngot/709309/chuong-1377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.