Giang Na Nhi trong lòng vô cùng đắc ý vì cuối cùng cũng tìm được cơ hội tốt để trừng trị Đường Tâm Nhan.
Cô ta cố tình không nhớ lời thoại, biểu cảm khuôn mặt và cử chỉ của cô ta cũng không ăn khớp, ngay cả đạo diễn cũng không thể làm gì cô ta, chỉ còn cách quay đi quay lại cùng một phân cảnh.
Nhìn thấy Đường Tâm Nhan từ trên núi lăn xuống hết lần này đến lần khác, sự uất hận đang đè nén trong lòng cô ta cuối cùng cũng vơi đi một nửa. Nhưng cô ta vẫn không muốn dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này, cô ta chỉ muốn Đường Tâm Nhan cứ thế ngã lên ngã xuống, tốt nhất là ngã cho đến khi toàn thân đầy sẹo.
Sau khi “no good” lần thứ bảy, đạo diễn Hầu bắt đầu nổi giận, anh ta đứng dậy từ phía sau máy quay và nghiêm khắc trừng mắt nhìn Giang Na Nhi: “Bây giờ tôi đang quay phim. Bất kể cô có thù hằn ân oán cá nhân gì đi chăng nữa thì cũng đừng mang cảm xúc của cô vào làm ảnh hưởng đến cảnh quay.”
Giang Na Nhi nhìn đạo diễn Hầu với ánh mắt đầy tủi thân, cong môi nũng nịu nói: “Đạo diễn Hầu, tôi hôm nay tâm trạng tôi không tốt, tôi thực sự không cố ý làm khó Tâm Nhan mà.”
Đường Tâm Nhan từ trên mặt đất đứng lên, sau khi nhân viên dặm lại lớp trang điểm cho cô, cô nhìn về phía đạo diễn Hầu: “Đạo diễn Hầu, chúng ta tiếp tục quay thôi, nếu không trời sẽ tối đó.”
Đạo diễn Hầu đánh giá cao sự chuyên nghiệp của Đường Tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1010931/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.