Đường Tâm Nhan nhìn thấy vẻ mặt nhắm mắt hưởng thụ của Phó Tư Thần, cô canh đúng thời cơ, giơ khuỷu tay lên, hung hăng đánh vào chỗ mẫn cảm phồng lên đó của anh ta.
“A!”
Đột nhiên bị đánh úp khiến Phó Tư Thần phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Đường Tâm Nhan rời khỏi giường, hoảng loạn không thôi chạy ra khỏi khu chung cư.
Phó Tư Thần không ngờ Đường Tâm Nhan sẽ ra tay mạnh như vậy, anh ta tím tái mặt mày, ôm nửa người dưới, vô cùng đau khổ đuổi theo cô ra ngoài.
Khi Đường Tâm Nhan chạy tới cửa chính, áo khoác đã bị Phó Tư Thần túm lấy, cô dứt khoát cởi thẳng áo khoác ra, nhân lúc anh ta không chuẩn bị gì, đá một cái vào bụng anh ta.
Cô chạy ra khỏi chung cư, ngón tay run rẩy khóa trái cửa lại.
Sau khi làm xong một loạt những động tác đó, hai chân cô mềm nhũn, không đững vững nổi, cơ thể mảnh khảnh men theo khung cửa, dần dần ngồi bệt xuống đất.
Sau lưng tiếng đập cửa và tiếng gào thét phẫn nộ của Phó Tư Thần không ngừng vang lên.
Cô giơ ngón tay lên, vuốt mồ hôi lạnh chảy trên trán, trái tim vẫn luôn treo nơi cổ họng lúc này mới chầm chậm quay về vị trí ban đầu.
Xem ra sau này cô phải chuẩn bị vũ khí phòng thân ở trên người rồi.
Hai tay cô ôm lấy cơ thể đã run lên của mình, đôi mắt bị bao phủ mởi một màn sương mù.
Tên khốn nạn Phó Tư Thần này, cả đời này cô sẽ không tha thứ cho anh ta đâu!
Cô đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1011112/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.