Vì nhiệt độ trong nhà rất vừa phải, ấm áp và dễ chịu, nên sau khi vào nhà, Đường Tâm Nhan đã cởi áo khoác ra. Cô mặc một chiếc váy kẻ caro chỉ dài đến đầu gối, khi vòng chân qua eo hắn, chiếc váy bị cuộn lên làm lộ ra đôi chân dài trắng ngần gợi cảm, lấp ló có thể thấy được cả chiếc quần lót ren màu đen hắn mua cho cô nữa.
Đường Tâm Nhan chú ý tới ánh mắt sâu xa của hắn nhìn từ trên mặt xuống dưới chân cô. Vành tai nóng bừng, vội vã xuống khỏi người hắn. Lúc đã đứng vững, đang định đi, da đầu đột nhiên nhói lên một cái. Mái tóc dài ngang vai ma xui quỷ khiến thế nào lại vướng vào hàng nút áo của hắn. Chỉ cần cựa quậy là da đầu lại bị kéo thật đau.
Giọng điệu vừa rồi của hắn cứ như thể cô cố tình bám lên người hắn vậy, có phải hắn sẽ lại hiểu lầm cô cố tình để tóc mắc vào nút áo của hắn không?
Cô vội vã giải thích phủ đầu, “Là do tôi bị Sơ Thất dọa nên mới nhảy lên người anh, tóc bị mắc vào nút áo cũng chỉ là sự cố ngoài ý muốn mà thôi.”
Mặc Trì Úy cúi mắt nhìn cô gái trong lòng, ánh mắt tối sầm lại, “Ý em là em không có ý quyến rũ tôi?”
Có cần phải thẳng thắn vậy không? Đường Tâm Nhan cắn môi phớt lờ hắn, cố gắng gỡ lọn tóc đang bị mắc ra.
Cô hoàn toàn không biết rằng ba chiếc nút trên cùng của cái váy đã bung ra, từ góc nhìn của hắn, vừa hay có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1011138/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.