Khu vui chơi, trong phòng thay đồ.
Đường Tâm Nhan đang ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo. Nước mưa đọng trên người cô không ngừng rơi xuống tạo thành một vũng nước nhỏ trên sàn.
Ánh đèn màu cam hắt lên khuôn mặt hơi tái nhợt của cô làm mất đi vẻ rực rỡ ngày thường. Giờ phút này trên người cô chỉ còn lại sự ảm đạm và buồn bã.
Đôi mi dài rủ xuống che khuất đôi mắt trong trẻo, đen nhánh, yên tĩnh không có một tia sáng nào.
Sau khi Mặc Trì Úy kéo cô dậy từ sân golf, cô liền một mình đi vào phòng thay đồ.
Tay cô run lên vì lạnh cóng, bên tai không ngừng văng vẳng giọng nói trầm thấp êm dịu của hắn: Tôi sẽ nói Tử Thâm giúp em ly hôn, còn em chỉ việc chuẩn bị sẵn sàng làm vợ tôi.
Cô biết mình đã không còn đường lui cũng không thể đổi ý được nữa.
Nhưng là một người phụ nữ có tính bảo thủ từ trong xương, chuyện ly hôn rồi kết hôn ngay với một người đàn ông mới chỉ gặp mặt bốn lần, quả thật có chút không thể chấp nhận được.
Hơn nữa, cô và Mặc Trì Úy không có bất kỳ một cơ sở tình cảm nào, cô cũng không biết hắn kết hôn với cô là có mục đích gì.
Một cuộc hôn nhân mà không có bất cứ tình cảm nào thì nhất định sẽ không có kết quả tốt đẹp.
Đến lúc đó cô lại ly hôn và kết hôn thêm một lần nữa thì chẳng phải trở thành cuộc hôn nhân thứ ba sao.
Cưới lần thứ hai đã bị người ta chỉ trích rồi chứ đừng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1011145/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.