Trần Thiết Xuyên: “Được, vậy cậu nói xem, cậu nghĩ sao về Thúy Hồng? Cậu tính làm sao bây giờ?”Tiêu Cửu Phong: “Thúy Hồng liên quan gì đến tôi? Cô ấy không phải là vợ của anh sao? Vợ của anh, anh lại hỏi tôi rốt cuộc phải làm sao bây giờ là có ý gì?”Cả đám xung quanh có người nghe ra ý tứ trong lời này, phát ra một trận cười vang.
Trần Thiết Xuyên tức giận đến đỏ mặt, vội quát lên: “Thiết Phong, việc này cậu phải cho tôi một cái công đạo, cậu biết Thúy Hồng mấy năm nay vẫn luôn chờ cậu, chờ cậu nhiều năm như vậy, chân trước cô ấy vừa gả cho tôi thì chân sau cậu đã trở về, cậu làm cho người ta nghĩ như thế nào? Cậu khiến người ta làm thế nào sống tiếp đây hả!”Tiêu Cửu Phong nghe xong, mặt mày trở nên lạnh nhạt, ánh mắt cũng dần lạnh lùng: “Anh Thiết Xuyên, tôi muốn hỏi anh mấy vấn đề.
”Trần Thiết Xuyên: “Cậu nói đi.
”Tiêu Cửu Phong: “Là tôi bảo cô ấy chờ tôi mười mấy năm sao? Cô ấy chờ tôi mười mấy năm, có từng báo cho tôi biết chưa?”Trần Thiết Xuyên bị anh hỏi vặn thì lập tức nghẹn họng, nhìn về phía Vương Thúy Hồng một cách trân trối.
Vương Thúy Hồng lệ rơi đầy mặt, nhìn chằm chằm Tiêu Cửu Phong, run giọng nói: “Anh thật tàn nhẫn, đúng, anh chưa từng bảo tôi chờ anh, là chính tôi cam tâm tình nguyện, như vậy được chưa.
”Lúc này chính là thời điểm bắt đầu làm việc, xung quanh có không ít xã viên vây quanh, mọi người dựng thẳng lỗ tai xem náo nhiệt, nghe được mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-o-thap-nien-70/58049/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.