Năm phút sau, Trình Dục đi đến bên giường, trông có vẻ vừa buồn ngủ vừa mệt, vung tay lên: "Được rồi, cô tan ca đi."
Tôi đưa tay ngăn anh lại.
Sau đó rút chiếc khăn trên khuỷu tay ra, trải lên giường, bình tĩnh nói: "Cởi quần áo
Trình Dục cười ha ha một tiếng, khoanh tay trước ngực: "Tôi đã nói, tôi sẽ không động vào cô."
Tôi đổ tinh dầu hoa hồng vào lòng bàn tay, nhẹ nhàng giải thích: "Đúng vậy, nhưng trong hợp đồng cũng không nói tôi không thể chạm vào anh. Từ khi bước vào cửa, anh luôn xoay cổ, vừa rồi khi tôi sấy tóc cho anh, tôi cũng cảm thấy cổ anh vô cùng cứng, nếu ngủ luôn như vậy, ngày mai anh vẫn sẽ cảm thấy mệt mỏi. Trước khi đi ngủ, để tôi giúp anh mát xa cổ vai lưng."
Ánh mắt Trình Dục đầy khiếp sợ, nét mặt thay đổi liên tục.
Cuối cùng, anh lạnh mặt nằm sấp trên giường, nửa tin nửa ngờ hỏi: "Cô đã qua đào tạo chuyên nghiệp chưa?"
Tôi đặt tay lên vai anh, thành thạo ấn dọc theo xương bả vai, đẩy qua cơ thang của anh.
"Kimochi~" Trình Dục nằm bẹp trên giường, phát ra âm thanh giống như nữ diễn viên AV.
Tôi: "Anh Trình, tốt nhất trong tuần này anh nên dành một buổi sáng đến bệnh viện chụp CT vùng cổ và lưng."
Trình Dục: "Tôi đã đến mức phải chụp CT rồi sao?"
Tôi: "Để sau này tôi tiện cung cấp dịch vụ chăm sóc phù hợp với anh hơn."
Trình Dục: "Cô đã đến mức có thể đọc được CT rồi sao?"
Tôi đưa cánh tay vòng qua cổ anh, mỉm cười: "Đốt sống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nho-ba-dao-cua-tong-giam-doc/2708299/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.