"Được được được, tùy cậu vậy..., buổi tối cùng đi nhé, cúp máy đây."Xong rồi còn nói thầm: "Ngày mai trang đầu các báo lại viết hai vợ chồng quay lại ân ái cho mà xem.
.
.
.
.
.""Cậu nói cái gì?" Ngôn Lạc Quân đang muốn tra hỏi, bên kia đã cúp điện thoại.Phương Tuyền? Hừ, còn lâu hắn mới thua hắn ta! Bảy giờ sao, dù sao hắn cũng đã nói là sáu giờ rưỡi, vừa khéo đi đón bà xã đến đây với hắn.
Mấy tiếng ở party hắn sẽ cố gắng làm việc tốt chọc cho cô vui vẻ, sau đó hai người cùng nhau về nhà.Tiếp theo, hắn rút điện thoại ra nói chuyện."Tĩnh Hàm.
.
.
.
.
." Hắn dịu dàng nói: "Xin lỗi, chuyện của em có thể để tối nay nói được không? Buổi chiều có thể anh không đến khách sạn được."Bên đầu kia điện thoại yên lặng, hắn lại nói: "Xin lỗi, Tĩnh Hàm, bạn anh đột nhiên mở tiệc, đúng sáu giờ rưỡi, vậy chúng ta có thể tham gia party trước rồi sau đó về nhà nói chuyện của chúng ta, nhân tiện anh có thể giới thiệu em với bạn của anh.
Sau khi kết hôn em còn chưa gặp bọn họ bao giờ.
Bạn bè không phải lúc nào cũng tụ họp được đông đủ như thế này, mà chuyện của chúng ta.
.
.
.
.
.
Không phải còn một đời để nói sao?"Hắn nói.Yên lặng thật lâu, mới nghe được tiếng cô nói: "Được."Ngôn Lạc Quân vui vô cùng, vội vàng nói: "Vậy anh gọi Tiểu Hà đón em hay là anh đến đón em?""Tiểu Hà." Cô nói."Em khỏe chưa?"Hắn lại hỏi.Bạch Ngưng trả lời: "Em không sao, ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nho-cua-tong-tai/2475388/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.