"Xin lỗi!"Bạch Ngưng lập tức ngồi xổm xuống trước mặt Ngôn Lạc Quân nhặt tài liệu, lại thấy bên trong lộ ra một quyển tạp chí.Mở ra, là hình khiêu ɖâʍ của một ngôi sao nữ hấp dẫn, "ɖu͙ƈ vọng", "tình ái" kϊƈɦ thích thị giác người xem, khiến người ta liên tưởng đến rất nhiều thứ.Bạch Ngưng quay đầu nhìn hắn, Ngôn Lạc Quân lộ vẻ lúng túng, nói: "Có thể là lúc thư ký thu xếp đồ đạc không cẩn thận kẹp nhầm vào." Nói xong liền cầm lấy tài liệu ném sang chỗ khác."Xem lâu như vậy, có tìm được cảm giác không? Có ɖu͙ƈ vọng muốn chạm vào em chưa?"Bạch Ngưng nhìn hắn hỏi." Tĩnh Hàm, anh không phải.
.
.
.
.
.""Em cũng đâu có cầu xin anh chạm vào em, anh cần gì phải ép mình như vậy, cùng lắm thì em lại chuyển về phòng cũ, có gì to tát đâu." Trong mắt Bạch Ngưng lấp lánh nước mắt, ôm chậu hoa đi ra cửa.Ngôn Lạc Quân lập tức kéo cô lại," Tĩnh Hàm, không phải.
.
.
.
.
.""Không phải cái gì? Dù sao biệt thự của anh cũng có rất nhiều phòng, chúng ta cần gì phải chen chúc trong cùng một phòng?""Tĩnh Hàm!"Ngôn Lạc Quân không biết nói sao, chỉ kéo cô lại."Cho anh chút thời gian, được không?" Thật lâu sau, hắn nói.Bạch Ngưng đứng bất động, nước mắt dần dần chảy ra.Ngôn Lạc Quân từ trêи giường đứng dậy, chậm rãi hôn cô.Cô để chậu hoa xuống, hắn cởi áo ngủ của cô xuống, cô ôm cánh tay hắn, hắn ấn cô ngã xuống giường.
.
.
.
.
."Đợi mấy ngày nữa hết bận, chúng ta đi phục hôn nhé."Trêи trán hắn lấm tấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nho-cua-tong-tai/2475397/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.