Thì ra nhũ danh của bé là Hinh Hinh.
Cô bé thừa kế dung mạo xinh đẹp của cha mẹ, cực kì đáng yêu.Đóng trình duyệt, ngồi trước máy vi tính một lát, cô đăng nhập vào số QQ của mình.Có lẽ cô nên bỏ vứt bỏ tất cả quá khứ trước kia, nhưng cô lại không bỏ được.Chỉ muốn nhìn thấy những người quen cũ, bạn học, bạn bè, những người mà khi gặp lại chỉ có thể là người xa lạ.Rất nhiều avatar nhấp nháy, sau đó là một bức mail.Chủ đề: Cho tới bây giờ chưa từng có nếu như;Người gửi: Hạ Ánh HiLà anh, Hạ Ánh Hi.
Trong lòng dâng lên cảm giác cô đơn, cô mở ra mail ra.Cho tới bây giờ chưa từng có nếu nhưBạch Ngưng.
.
.
.
.
.Bạch Ngưng.
.
.
.
.
.Lúc này anh mới hiểu, năm tốt nghiệp đó, anh đã sai lầm đến mức nào.Ngày đó lúc em cự tuyệt anh, anh thấy rõ ràng sự đấu tranh trêи nét mặt em, mà anh lại đắm chìm trong cảm giác nhục nhã cùng đau khổ của mình, hoàn toàn không để ý.Nếu như ngày đó, anh hỏi em nguyên nhân, nếu như anh hỏi thăm từ những người khác, nếu như.
.
.
.
.
.
Cho dù chúng ta đã rời khỏi trường học, trong những ngày đêm mà anh nhớ em giá như anh hỏi em một tiếng, quan tâm em nhiều hơn một chút.
.
.
.
.
.
Có lẽ, ông trời sẽ cho chúng ta một kết cục khác..
.
.
.
.
..
.
.
.
.
.Tình yêu của anh, ở trong tự ái cùng kiêu ngạo buồn cười kia đã vĩnh viễn rời xa anh.
Anh hận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nho-cua-tong-tai/2475581/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.