Tuy Trương Đình Đình đã chấp nhận lời cầu hôn của Tô Phi, nhưng hôn lễ của bọn họ 3 năm sau mới cử hành.
Thượng Quan Diệp năm tuổi, Tiền Tiểu mễ ba tuổi. Hai đứa trẻ rất vui được làm hoa đồng của Tô Phi và Trương Đình Đình, trời còn chưa sáng bọn chúng đã rời giường. Thượng Quan Diệp rời giường trước, đến nhà họ Tiền, vội vội vàng vàng kéo Tiền Tiểu Mễ, nói: “Tiểu Mễ, chúng ta đi lay tỉnh chúng người lờn lười đi!”
“Được ạ!” Tiền Tiểu Mễ là cô bạn nhỏ đáng yêu lại hoạt bát, hơn nữa rất thích đi chơi với Thượng Quan Diệp, chỉ cần là lời Thượng Quan Diệp nói, cô luôn nói được.
Vì thế hai đứa nắm tay, đi đến cửa phòng Tiền Nguyên và Mễ Lam Nhi. Gõ cửa không ngừng kêu: “Mẹ mở cửa, dì Lam mở cửa.” Mễ Lam Nhi đánh ngáp, ánh mắt mê man nhìn hai đứa trẻ, nói: “Hai nhóc có việc gì sao?”
“Mẹ rời giường, anh Diệp nói chúng ta phải đến hôn lễ dì Đình sớm một chút.” Tiền Tiểu Mễ tuy chỉ ba tuổi, nhưng đã nói chuyện rõ ràng, cũng biết rất nhiều chuyện.
Mễ Lam Nhi nhìn trời còn chưa sáng, lại nhìn hai đứa trẻ cười hắc hắc nói: “Các con đi chuẩn bị trước đi!” Tiếp theo cười nói với Tiền Tiểu Mễ nói: “Mẹ lập tức đến nhá.”
Thượng Quan Diệp cùng Tiền Tiểu Mễ rất nghe lời gật gật đầu, tay trong tay vừa nhảy vừa hát rời đi.
Nhìn hai đứa bé vui sướng, vẻ mặt tươi cười, sau đó xoay người sáng về phòng tiếp tục ngủ.
Hai đứa bé vừa đi vừa nói chuyện chút chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/559162/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.