Bởi vì trong lòng áy náy,cho nên bất kể chuyện gì mà Diệp Thanh Linh thích hay muốn hắn làm, Thượng Quan Sở đều chìu theo ý của cô.Nếu đã có người muốn làm bảo mẫu toàn năng cho cô thì tại sao cô không dùng chứ ?
"Niêm niêm trùngSên dínhSên dính." Diệp Thanh Linh nhìn về phía Thượng Quan Sở.
Nghe Diệp Thanh Linh nói như vậy, Thượng Quan Sở lại không hề có phản ứng gì,mà chỉ thản nhiên nhìn thoáng qua Diệp Thanh Linh,sau đó cúi đầu nhìn trong tay mình đang cầm máy tính cứng ngắc,giả bộ như không nghe thấy những lời Diệp Thanh Linh nói."Thượng Quan Sở".Để quyển sách trên tay xuống Diệp Thanh Linh kêu lên.
"Có chuyện gì?".Xác định Diệp Thanh Linh kêu hắn nên Thượng Quan Sở ngẩng đầu nhìn Diệp Thanh Linh với ánh mắt nóng bỏng."Anh nói xem là niêm niêm trùngsên dính có phải Sên dính không có lỗ tai hay không?" Cô thành thành thật thật thỉnh giáo. Nghe lời cô nói,thì ra cô mới vừa gọi hắn,nhưng vừa nghĩ đến mấy từ niêm niêm trùngsên dính thì mặt hắn trầm xuống,”theo anh biết thì trùng không có lỗ tai nhưng mà rồng thì có lại rất thính”.
"Niêm niêm trùngSên dínhSên dính nói dễ hơn”.Trong lòng Diệp Thanh Linh xem thường,trùng sên với rồng cũng như nhau,cũng là con vật thôi mà!
“Không thể bởi vì nói dễ hơn mà đem rồng thành trùng sên được?"“Em không thấy tên này quá khó nghe sao,”nếu cấp dưới hắn mà nghe được thì sẽ trở thành trò cười đến chết cho coi.
"Dễ nói và nghe cũng thân thiện,không được đúng sao?"Cô nhìn hắn với một ánh mắt rất là tinh khiết,thêm trong lời nói có một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/878894/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.