Tiền Nguyên rất để ý chuyện hôn lễ, sáng sớm ngày hôm sau đã chạy đến trước vườn rau chờ Diệp Thanh Linh cùng Thượng Quan Sở.
Diệp Thanh Linh cùng Thượng Quan Sở xa xa nhìn thấy vườn rau ngày càng xanh liền vui, đều nở nụ cười. Vừa mới đến gần, Tiền Nguyên bước ra phía trước bọn họ, sắc mặt lạnh lùng nhìn Diệp Thanh Linh cùng Thượng Quan Sở, nói: "Tiểu thư Diệp, tôi không muốn Mễ Lam Nhi mạo hiểm."
Diệp Thanh Linh hiểu rõ ý Tiền Nguyên, trên mặt mang theo cười nhợt nhạt, nói: "Yên tâm đi, hôn lễ các người sẽ thuận lợi."
Tiền Nguyên không rõ vì sao hôn lễ bọn họ sẽ thuận lợi? Bọn họ không phải nói để Dịch Hiểu Huyên cùng Giai Tình tham gia hôn lễ sao? Hai người phụ nữ này vẫn luôn kì kỳ quái quái, anh sợ gặp chuyện không may, nghĩ đến lần trước Mễ Lam Nhi trúng đạn, lòng anh còn sợ hãi.
Thượng Quan Sở thấy vẻ mặt mờ mịt của Tiền Nguyên, cười an ủi nói: "Cậu nghĩ nghiêm trọng thôi chứ đều chuẩn bị rồi, sẽ không gặp chuyện không may." Cho dù anh ta không cho Giai Tình cùng Dịch Hiểu Huyên tham gia hôn lễ thì thế nào? Mễ Lam Nhi là người của bang Sở, ở Thành phố A là người tất cả mọi người đều biết. Muốn tìm phiền toái còn có thể sao, bọn họ bố trí xong, hôn lễ còn có thể thuận lợi chút.
Tiền Nguyên nhìn Diệp Thanh Linh cùng Thượng Quan Sở, thật lâu sau sau thở dài rời đi.
"Tiền Nguyên rất yêu Mễ Lam Nhi." Diệp Thanh Linh nhìn thân ảnh rời Tiền Nguyên đi đánh giá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/879012/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.