“Quản không được, đến lúc đó nói sau.
”
Mộ An An đáp lại một cách quả quyết, rồi đẩy ra bác sĩ cố ra: “Chú ấy là một người rất lý trí, hơn nữa còn là một người tự chủ rất cao.
Căn bệnh đó khiến chú ấy mất đi lý trí….
”
Nhất định là đau đến phát điên.
Mộ An An cảm thấy trong lòng nhói đau, cô không quan tâm đến bác sĩ Cố nữa, trực tiếp đuổi theo lên lầu.
Nhìn thấy Tông Chính Ngự chuẩn bị mở cửa phòng, Mộ An An liền chạy tới nắm chặt cổ tay của Thất gia.
Kết quả là ngay khi tay của Mộ An An chạm vào cổ tay của Tông Chính Ngự, anh liền thô bạo nắm lấy cổ tay của Mộ An An, kéo người cô ấn vào tường.
‘Bang! ! ! ’
Tấm lưng gầy gò của Mộ An An đập vào tường, Mộ An An đau đến cắn chặt răng, toát mồ hôi lạnh.
Nhưng khi ngẩng đầu lên, cô liền bắt gặp một đôi mắt đỏ ngầu!
Đôi mắt vổn thường sâu thẳm, lạnh lùng và kiêu ngạo, lúc này lại trở nên đỏ ngầu, không tìm thấy lý trí, trong đáy mắt chỉ tràn đầy sự hung ác.
Đây là…
Ánh mắt hủy diệt thế giới!
Nhìn thấy ánh mắt như vậy, trong lòng Mộ An An càng thêm sợ hãi, nhưng vẫn cố mở miệng: “Thất gia…”
Lời vừa nói ra, Tông Chính Ngự đã túm lấy cổ cô.
Lực đạo vô cùng lớn, trong nháy mắt Mộ An An liền bị ép ngửa đầu lên, nói không ra lời, nhưng đôi mắt chảy ra những giọt nước mắt trong như pha lê vẫn luôn kiên định nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nuoi-tu-be-dai-thuc-xin-dung-voi/958982/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.