Bên trong khu vui chơi.
Tông Chính Ngự giúp Mộ An An mua đồ uống trở về, thì nhìn thấy thiếu niên trượt ván vừa rồi bị Mộ An An đập tơi bời, đang ôm ván trượt đứng cùng một chỗ với Mộ An An.
Thiếu niên trượt ván nắm tóc, cười ngại ngùng: “Chuyện là, động tác vừa rồi của em thật sạch sẽ gọn gàng, em luyện tập trượt ván lâu chưa?”
Thái độ Mộ An An cũng tạm: “Hồi nhỏ thích chơi.
”
Thiếu niên trượt ván có chút đần độn cười ngây ngô “hì hì”.
Mộ An An liếc mắt nhìn người này,vừa rồi lại đây chào hỏi, liền hỏi hai câu, sau đó liền cười ngây ngô “hì hì”.
Mộ An An rất lo lắng, vừa rồi ngã thảm như vậy, có phải bị ngã đến vỡ não rồi không.
“À, đúng rồi.
” -Thiếu niên trượt ván đột nhiên kêu lên, sau đó cười ngượng ngùng lấy điện thoại ra.
Bởi vì đứng gần nhau, nên Mộ An An có thể nhìn thấy tay của người thiếu niên có hơi run.
Cậu ta nói: “Bên anh có mấy nhóm đều chơi trượt ván, chúng ta thêm Wechat đi, sau này cùng chơi với nhau.
”
“Không rảnh.
” – Lời này không phải là Mộ An An nói, mà là Thất gia!
Mộ An An kinh ngạc quay đầu lại, mới biết Thất gia đang ở phía sau lưng mình.
Thiếu niên trượt ván vừa thấy Thất gia, liền có chút căng thẳng, lập tức cúi đầu: “Chào ba.
”
Thất gia: …
Mộ An An vốn đang uống đồ uống, suýt chút nữa thì phun ra ngoài.
Cô lén ngửa đầu nhìn Thất gia liếc mắt một cái.
Nếu như không phải thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-nuoi-tu-be-dai-thuc-xin-dung-voi/959816/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.