Qúy Chỉ Nhã rất thông minh, ngây ngốc hôn lên cằm của anh ta, đầu lưới mớm trơn, “ Xem anh nói kìa, tất nhiên là em vui vẻ rồi, em yêu anh, Trạm Vũ, cả trái tim đều ở chỗ của anh mà.”Cố Trạm Vũ cười cợt nhìn chằm chằm cô ta, đôi mắt của anh ta lại sáng lên, anh ta biết vĩnh viễn sẽ không có một ai nói với anh ta những lời như thế này nữa, lúc nghe thấy lời này, có một loại cảm giác cô ta nóiđều chỉ là ảo giác, anh ta cúi đầu nhìn khuôn mặt cô ta, hạ giọng lạnh lùng hỏi, “ Thật sự là yêu sao?”Đôi mắt của Qúy Chỉ Nhã sáng lên, đầu lưỡi cô ta nhẹ nhàng luồn vào trong miệng anh ta, “ Chỉ là tính cách của anh hơi tệ một chút, bao nhiêu năm qua Vân Khanh dày vò anh thành bộ dạng như thế này, Trạm Vũ, ở bên cạnh em đi, em sẽ chữa lành cho anh, anh phải tin em…..”Những ngón tay nhẹ nhàng trượt xuống phía dưới kéo khoá chiếc quần tây rồi lại luồn vào trong.Cố Trạm Vũ có chút lơ đễnh, nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe, ánh mắt trống rỗng.Anh mà lại đi cự tuyệt sự vui vẻ, có thì sợ đó chỉ là nhất thời.Trong xe không khí ấm áp, xem lẫn tiếng thở dốc và những tiếng rên rỉ ngọt ngào, két thúc, Cố Trạm Vũ cài lại cúc áo, ánh mắt lạnh lùng, hoàng hôn buông xuống, chiếc điện thoại ở ghế xe vang lên.Nhìn thấy tên người gọi, anh ta lập tức bình tĩnh lại, nhíu mày nhìn người phụ nữa đanhg xúc miệng, “ Cô xuống xe.”Qúy Chỉ Nhã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-quyen-ru-ong-xa-dai-nhan-yeu-em-nua-di/669743/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.