Đôi chân dài của Lục Mặc Trầm sãi bước đi vào biệt thự.Vân Khanh đang khí thế ngất trời châm củi trong lò sưởi bên tường, ngọn lửa bùng cháy, cô ngồi xổm một bên, cầm hai cành cây mảnh có cắm một vật màu vàng vàng, không đen ở phía trên.Nghe thấy tiếng bước chân đi vào, cô quay đầu lại, trêm chiếc mũi thanh tú có vài vệt đen xì.Lục Mặc Trầm: "..."Khí lạnh ở quanh thân hình người đàn ông chợt hạ xuống, bước vào bếp, bếp đang bật, trên đó có một cái nồi lớn, trong làn nước trắng có khoai lang, bông cải, bắp cải, tất cả các loại đã được cắt hai lần một cách tùy ý rồi bị ném vào trong thành một cái nồi lẫn lộn.Khuôn mặt người đàn ông đen như đáy nồi, anh bước ra.Lẽ ra anh phải đoán trước được người phụ nữ này sẽ không trung thực ngồi yên một chỗ!Túi sữa nhỏ vỗ tấm thảm cười xấu xa, "Haha, Tiểu Vân Vân, dì đã trở thành một con mèo hoa nhỏ rồi."Người phụ nữ hoàn toàn không cảm nhận được áp suất không khí cực thấp phía sau, còn nói chuyện và cười đùa với bọn nhóc, thậm chí còn dùng tay quẹt vào muội than, "Này, bọn con có muốn trang điểm không?""Đừng đừng, vẽ bậy một con rùa lên trán Lão Lục đi, hehe!"Vân Khanh liếc nhìn lại, cái trán của người đó tức giận đến đen lại, không cần cô vẽ nữa.Lục Mặc Trầm khụy gối, cúi người giật cành cây trên tay cô, lật ra xem là một củ khoai tây cắm vào, không gọt vỏ, bị nướng đen thùi lùi.Có mùi thơm.Anh liếc nhìn lò sưởi sắp bị cháy hỏng, đổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-quyen-ru-ong-xa-dai-nhan-yeu-em-nua-di/669784/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.