Chương 1122
Một cô gái nhỏ như cô thực sự không hợp để điều trị bệnh của nam giới.
Nhưng hết cách rồi, cô đã đồng ý thì tất nhiên cô sẽ làm được.
“Ha ha, được.” Nhìn khuôn mặt cô gái đỏ lên, Trần Sang gật đầu, sau đó lại trịnh trọng nhìn Tô Nhược Hân một lúc rồi mới xoay người lên trực thăng.
“Chú Trần, chú đã hứa với cháu là sẽ dẫn cháu đi đốt pháo rồi đấy, chú đừng quên nhé.” Chúc Hứa thấy Trần Sang lên trực thăng, tung tăng chạy tới.
“Được, chú nhớ rồi, đợi lúc nào rảnh chú sẽ tới tìm cháu chơi.”
“Dạ, tạm biệt chú Trần nhé.” Chúc Hứa dùng sức vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, trong mắt một đứa trẻ, Trần Sang là một người chú tốt bụng ấm áp.
Chắc chắn cậu bé không biết rằng Trần Sang còn hung dữ hơn cả người cậu Chúc Cương của cậu bé.
So với Trần Sang, Chúc Cương chỉ đáng tuổi tôm thôi.
Trực thăng đi rồi.
Khắp mọi nơi đều có mùi của biển cả.
Tô Nhược Hân đi về phía Dương Mỹ Lan: “Đi nào, chị nướng thịt cho cưng.”
“Vậy tớ với bé Hứa đi chơi xích đu đây.” Dương Mỹ Lan muốn được hầu hạ.
Gô ta bị dọa sợ, đến giờ mà chân vẫn còn nhữn ra, có cảm giác đứng không vững.
Mọi chuyện cô gặp phải ngày hôm nay thực sự khiến cô ta hoảng sợ.
Gô ta chưa bao giờ thấy một cảnh tượng đáng sợ như vậy.
Cô ta đã trông thấy tất cả những khung cảnh mà trước đây chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/1758404/chuong-1122-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.