Trương Hải Nam suy xét độ thật giả trong lời nói của hắn sau đó bảo: “Chụ Thượng, tôi có thể tin ông nhưng chí ít ông cũng nên đưa ra chút chứng cứ chứng minh.”
“Thiếu gia, tôi căn bản không có chứng cứ, cậu cứ cho người canh chừng Tống Thần Vũ thế nào cũng có phát hiện.” Chu Thượng đề nghị.
“A, căn biệt thự của hắn được bảo vệ nghiêm ngặt ông nói tôi giám sát thế nào hả?” Trương Hải Nam hừ lạnh nói, nếu có thể dễ dàng giám sát hắn đã không mua chuộc lão già này rồi.
“Trong, trong biệt thự vẫn còn người của tôi, để tôi liên lạc với người đó, chắc chắn sẽ lấy được chứng cứ cho chuyện này.” Chu Thượng nói.
“Tốt lắm, vậy làm như ông nói đi.” Thực chất mà nói Trương Hải Nam vẫn chưa tin vào chuyện hoang đường này, nhưng Chu Thượng quả thật không có lý do bịa chuyện.
Nhà hàng An Nam.
Hoàng Khang nhìn người phụ nữ trước mặt mình nghiên cứu một lúc, sáng nay hắn nhận được cuộc gọi từ Đỗ Lan Hương, còn là cuộc gọi bí mật, cho nên hắn đã xin phép Tống Thần Vũ nghỉ hai tiếng đồng hồ để ra đây gặp người, thế nhưng người lại chưa lên tiếng.
Chờ mãi hắn mới nửa thật nửa đùa nói: “Đúng là vinh dự cho tôi khi được phu nhân của chủ tịch hẹn gặp, không biết cô có gì phân phó cho tôi?”
“Anh nói quá rồi tôi hẹn anh là có chuyện nghiêm túc muốn nói.” Đỗ Lan Hương đặt ly trà xuống nói.
“Ồ, là chuyện gì?” Nhìn sắc mặt của Đỗ Lan Hương quả thật nghiêm túc hắn ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-thay-doi-cua-thieu-gia-soi-trang/250109/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.