Sáng thứ bảy, Lâm Tiểu Vũ thức giấc trong vòng tay Gia Hào, cô thấy ánh nắng lấp ló chiếu qua tấm rèm cửa, khẽ ngước lên nhìn khuôn mặt vẫn đang say ngủ của anh, băn khoăn không biết có nên gọi anh dậy hay không, cô liếc sang chiếc đồng hồ bên cạnh, đã hơn tám giờ! Tiểu Vũ hốt hoảng ngồi dậy lay Gia Hào:
- Anh! Gia Hào! Mau dậy đi, trễ rồi trễ rồi!
Gia Hào kéo cô trở lại, lười biếng cất tiếng:
- Đừng ồn...
Tiểu Vũ không chịu, vùng ra:
- Nhưng mà anh trễ giờ đi làm rồi kìa!
- Mặc kệ! Đừng nháo nữa, hôm nay anh nghỉ!
- Ai cho anh nghỉ?
Lúc này Gia Hào mới mở một con mắt nhìn vợ:
- Anh.
Rồi lại vùi đầu vào gối. Lâm Tiểu Vũ thở dài, phải rồi, anh là tổng giám đốc, đi làm hay không là quyền của anh. Bỗng Gia Hào nói:
- Làm đồ ăn sáng cho anh đi!
Tiểu Vũ nhìn anh, Gia Hào không nghe tiếng đáp lại, mất kiên nhẫn mở mắt mè nheo:
- Nhanh đi nhanh đi anh đói!...
- ....!!!! - Lâm Tiểu Vũ không biết nói gì nữa, thật sự cô không thể ngờ Ngô Tổng lại có thể nói chuyện với cái giọng điệu này. Nhưng mà cô thấy rất vui, đuôi mắt cong cong lên, cô nhanh chóng thay quần áo rồi xuống bếp. Thật ra dì Xuyên đã để phần sẵn cho hai người, nhưng Tiểu Vũ vẫn làm một phần mới cho Gia Hào. Chủ tịch Ngô và phu nhân đã đi làm từ thiện ở cô nhi viện Thiên Phúc từ sớm, sau khi ăn sáng xong Tiểu Vũ và Gia Hào cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-the-than/412197/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.