Nhìn Tiểu Thiên Thiên được một người đàn ông đeo kính đen ôm vào trong ngực, không té xuống cầu thang như trong tưởng tượng của cô, trái tim căng thẳng của Lục Khải Lâm cuối cùng cũng ổn định lại, ôm Đóa Đóa khóc lớn, đi nhanh tới cửa thang máy cuốn.
"Thiên Thiên.” Đặt Đóa Đóa xuống, vội vàng đưa tay muốn ôm lại Thiên Thiên từ trong ngực người đàn ông, lúc này cô còn chưa ý thức được, người đàn ông kia chính là A Tổ.
Cô muốn cướp Thiên Thiên, lại bị anh ta né tránh, lúc này Lục Khải Lâm mới liếc nhìn người đàn ông ở trước mắt, trong lòng cả kinh, hình dáng cái cằm lộ ra ngoài của người đàn ông làm tim cô đập nhanh.
A Diệp....
"Không thể mang theo con nhỏ thì đừng mang!" Âm thanh thô kệch của người đàn ông làm cô hồi hồn, trở về hiện thực, âm thanh này đâu phải là âm thanh của Lăng Bắc Diệp. Chỉ là lời chỉ trích của người đàn ông làm cô nhíu chặt lông mày.
"Vừa rồi cám ơn anh!" Vẫn dịu giọng nói cám ơn anh ta, đưa tay muốn ôm Thiên Thiên từ trong ngực anh ta, nhưng làm cô ngạc nhiên chính là Tiểu Thiên Thiên lại không sợ anh ta, còn ngước đầu nhìn anh ta. Lục Khải Lâm cảm thấy người đàn ông này rất nguy hiểm, liền vội vàng tiến lên đoạt lấy Thiên Thiên.
Lần này người đàn ông không ngăn cản nữa, tùy cô ôm Thiên Thiên vào trong ngực “Thiên Thiên không sợ, ngoan…" Ôm con trai cô dịu dàng an ủi, xoay người kéo tay Tiểu Đóa Đóa, khom người một tay cố hết sức ôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-tre-con-cua-lang-thieu-ba-dao/1876317/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.