Anh nói muốn hẹn hò với cô. Nghe lời của anh, Úc Tử Duyệt kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Trong lòng vui vẻ, nhưng ngay trước cha mẹ chồng dĩ nhiên không thể biểu hiện quá kích động, không nhanh không chậm từ từ đứng lên khỏi ghế salon.
“Duyệt Duyệt mặc nhiều áo một chút, hôm nay bên ngoài có gió lớn.” Tiếu Dĩnh tốt bụng nhắc nhở.
“Vâng.” Úc Tử Duyệt cười đồng ý, sau đó bị Lăng Bắc Hàn lôi kéo đi lên lầu thay quần áo, chỉ chốc lát sau hai người lại đi xuống. Tiếu Dĩnh bảo tài xế đưa bọn họ đi thì Lăng Bắc Hàn từ chối nhã nhặn.
“Mới vừa rồi tại sao không nghe lời em nói?” Mới ngồi lên vị trí ghế sau Úc Tử Duyệt vừa kéo dây nịt an toàn, vừa ai oán hỏi Lăng Bắc Hàn.
“Nghe lời em nói? Dẫn em ra ngoài ăn uống thả cửa sao?” Lăng Bắc Hàn vừa lái xe vừa nói cũng không hề nhìn cô một cái.
Làm sao anh biết cô nghĩ đi ra đường ăn uống ?
Nhìn kính chiếu hậu, thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, anh cười cười cưng chiều.
“Anh …Làm sao anh biết?” Nhìn thấy gương mặt tuấn tú của anh trong kính chiếu hậu, Úc Tử Duyệt cà lăm hỏi.
Lăng Bắc Hàn cười nhìn cô trong gương, hài hước nói “Về chuyện này anh là con sâu trong bụng em, làm sao anh không biết được?”
Úc Tử Duyệt trợn mắt nhìn anh, nghịch ngợm le lưỡi một cái, “Biết còn không dẫn em ra ngoài, tội thêm một bậc.” Úc Tử Duyệt thở phì phò nói, điều này giúp cô cũng mới ý thức được Lăng Bắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-tre-con-cua-lang-thieu-ba-dao/1876590/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.