Trong giấc mộng, Úc Tử Duyệt như cảm thấy có một chiếc lông vũ chạm nhẹ vào môi cô, mềm mại, ấm áp, nhồn nhột. Cô không nhịn được lè lưỡi ra, đuổi thứ mềm mại phiền phức kia đi. Lăng Bắc Hàn thấy cô đưa đầu lưỡi ra, trong lòng vui mừng, nụ hôn vốn dịu êm liền trở nên điên cuồng, anh không kìm được càng muốn nhiều hơn.
“Ưmh......” Úc Tử Duyệt bởi vì nụ hôn mãnh mẽ của anh mà thức tỉnh, gương mặt tuấn tú liền đập vào mắt, trái tim nhảy lên kịch liệt, thấy anh đang nhắm mắt hôn mình, đầu óc cô nổ tung, trong lúc nhất thời cô quên mất mình phải đẩy anh ra.
Thưởng thức hương vị ngọt ngào nhung nhớ đã lâu, Lăng Bắc Hàn trầm luân trong nụ hôn này, đem toàn bộ nỗi nhớ nhung mấy tháng qua, cùng với tình cảm mãnh liệt bất đắc dĩ không thể ở cùng cô mấy tháng qua trút vào nụ hôn này. Cô không biết anh yêu cô nhiều như thế nào! Lúc bất đắc dĩ làm tổn thương cô, trong lòng anh có bao nhiêu khổ sở! Cô cũng không biết, hiện giờ trong lòng anh khổ sở đến thế nào! Cô vẫn cứ thản nhiên mà xoay người đi như vậy........
Úc Tử Duyệt hoàn hồn, đôi tay bỗng đẩy lồng ngực anh, “A......” Đẩy anh ra, cô theo bản năng tóm lấy tấm chăn mỏng, che trước ngực, khuôn mặt tức giận nhìn anh chằm chằm. Bị cô đẩy ra, Lăng Bắc Hàn có chút tổn thương, kinh ngạc nhìn khuôn mặt nhỏ tràn đầy tức giận của cô.
“Lăng Bắc Hàn, không ngờ anh cũng vô sỉ như vậy!” Nửa đêm canh ba định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-tre-con-cua-lang-thieu-ba-dao/1876695/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.