Hai mắt Kiều Khả Y vô hồn ngồi ở đó, mặc kệ ánh mắt hiếu kỳ, kinh ngạc, đồng tình, thương xót của người xung quanh.
Cô nhìn thấy anh cười dịu dàng với cô gái kia như vậy như vậy, cô nghe được anh nói với cô gái kia: "Bảo bối, chúng ta đi thôi." Sau đó, cô nhìn thấy rõ ràng anh che chở cho cô gái kia.
Cô hiểu hàm ý của câu cuối cùng kia "Hiểu để mà biết, đừng gây chuyện"?
Anh không hy vọng cô làm ra những chuyện anh không thích. . . . . . Vậy thì tùy anh.
Nụ cười khổ sở trên môi cô.
Ân Dập Diễm che chở Oa Oa, phòng ngừa người bên ngoài đụng đến cô, bảo bối của anh chỉ cho phép một mình anh chạm vào, người khác chạm vào cũng không được, như thế nào? Anh chính bá đạo như vậy, thế nào?
Ai dám nói một câu?
Đừng tưởng rằng Oa Oa chỉ là giả vờ ăn kem ly, như không nhìn thấy cái gì, kỳ thật cô đã sớm nhìn thấy.
Hắc, tuy cô là người đơn giản nhưng cũng không đơn giản đến mức ngu xuẩn!
Cô cũng biết, người Diễm hẹn gặp là ai.
Hừ, không phải là một người bạn mấy chục năm sao! Cô bĩu môi, không phục mà hừ một tiếng.
"Ghen tị?" Anh ghé sát vào cô, cười tà, giống hệt Nam Cung Ngạo.
"Làm gì có” Cô thề thốt phủ nhận nói, "Diễm, nếu như em chạy trốn thì làm sao?"
Cô thầm nghĩ, hỏi như vậy, Diễm nhất định sẽ nổi giận, a, núi lửa sẽ phun trào trong bao lâu?
Không ngờ, Ân Dập Diễm không có nổi giận, chỉ là cong môi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/2191889/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.