Anh yên lòng, ôm lấy cô, yêu thương cười: "Oa Oa ngoan, chúng ta đến giường nghỉ ngơi được không?"
Cô cười, gật gật đầu: "Được."
Nam Cung Ngạo thấy khung cảnh trước mắ, mắt chợt đau, đau lòng đến như có ngàn lưỡi dao đâm vào vậy.
Một mũi tên xuyên thấu lòng anh, lấy đi của anh rất nhiều máu.
Nắm chặt tay lại, cuối cùng thở không ra.
Không có người gọi, anh không nói một câu mà yên lặng rời đi.
Trên hành lang, hai cái bóng người chồng lên nhau.
"Oa Oa, em có nhớ hay không, lúc trước khi ngủ nói với anh cái gì?" Người đàn ông hỏi, giọng nói run nhè nhẹ, vui vẻ.
"A, em nói cái gì?" Cô gái hơi suy nghĩ một chút, vẫn nghĩ không ra.
Ngừoi đàn ông nhíu mày: "Thật sự là không nhớ?"
"Cái gì vậy, anh không nói rõ, em sao mà biết được!"
"Xem ra, anh cần phải dùng chút ít thủ đoạn ——"
Người đàn ông cúi người, sắc mặt cô hơi tái, anh hôn đến khi mặt cô đỏ lên mới thôi.
Anh không thích thấy bộ dáng cô tái nhợt vô lực như vậy!
"Diễm, anh thật đáng ghét ——"
Cô gái sau khi thở gấp, cắn nhẹ cánh tay người đàn ông.
"Ha ha."
Bóng dáng của hai người xa dần, cuối cùng biến mất ở phía cuối hành lang.
Nửa tháng sau, bác sĩ tuyên bố: vết thương trên người Sở tiểu thư đã không còn đáng ngại, có thể xuất viện.
Sau khi nghe tin tức này, Oa Oa tất nhiên là rất vui vẻ. Không bị nhốt trong bệnh viện nữa rồi!
Những ngày này, cái người đàn ông kia bá đạo nóng nảy, cả ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-tre-con-cua-tong-giam-doc/2191892/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.