CHƯƠNG 381
Cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không nói rõ được.
Không để cô kịp lên tiếng, bà cụ đã dùng ánh mắt chặn lại những lời cô muốn nói, Hạ Tịch Nghiên chỉ có thể ngoan ngoan câm miệng.
Giờ này khắc này, Lăng Tiêu Tường đứng ở nơi đó, trên mặt đầy nước mắt.
Cho dù cô ta không tin, nhưng đối mặt với bà cụ, cô ta cũng không thể nói được lời nào.
Ngay lúc này, Hạ Tịch Nghiên nhìn sang bà cụ Mục: “Bà nội, hôm nay bà lại lấy cháu ra làm quân cờ nữa rồi!”
Nghe thấy Hạ Tịch Nghiên nói thế, bà cụ mỉm cười: “Mặc dù lấy cháu làm quân cờ nhưng đó cũng là suy nghĩ thật của bà!” Bà cụ Mục nói.
Thái độ đối với Lăng Tiêu Tường và Hạ Tịch Nghiên, khác nhau một trời một vực.
Hạ Tịch Nghiên: “..” Ánh mắt không tự chủ mà nhìn sang Mục Chính Hi.
Anh nằm ở đó, trông như rất vui vẻ, tuy bị thương nhưng xem ra rất thong dong.
Anh không nói gì cả, nhưng dường như ngầm đồng ý những lời nói của bà cụ Mục.
“Bà nội, trò đùa này không vui tẹo nào cả!” Hạ Tịch Nghiên cười nói.
Bà cụ Mục biết da mặt cô mỏng nên cũng không đôi co với cô thêm nữa, bà bước tới nhìn vào cô: “Đến đây nào, để bà nhìn mặt cháu xem, thế nào, có đau không!?”
“Vẫn tốt cả, không có chuyện gì đâu bài”
“Người phụ nữ này thế mà lại có thể ra tay!” Bà cụ Mục có vẻ không vui khi nhắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-xau-xi-ha-tich-nghien/2323017/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.