Đạo Hòa
Trương Kinh Lôi thực ra đã sớm biết thủ đoạn của Vương Đạo Hòa. Hắn có tâm trộm nhưng không có gan trộm, kiểu như mượn tiền mà không trả thì hắn không làm được. Tuy thường xuyên đến tìm Trương Kinh Lôi mượn tiền, nhưng lần nào cũng sẽ hoàn lại với lãi suất cao hơn cả thị trường. Tất nhiên, Trương Kinh Lôi không bao giờ lấy lãi suất của hắn, vậy nên Vương Đạo Hòa sẽ đổi lãi suất thành những món quà nhỏ, phần nhiều thì hắn xách theo hai vò rượu rồi chui vào kiếm phòng của Thượng Thanh Tông cùng Trương Kinh Lôi ngồi trò chuyện, hàn huyên đôi chút.
Trương Kinh Lôi nhấc túi trữ vật lên: "Chỉ có bấy nhiêu thôi, tháng này tiền lãi vẫn chưa phát." Thân là Chưởng môn Thượng Thanh Tông, mỗi tháng Trương Kinh Lôi đều có năm vạn linh thạch vào tay. Trong tu chân giới, năm vạn linh thạch một tháng đã là con số không nhỏ. Chỉ là kiếm tu vốn là cái hố tiêu tiền khổng lồ, một bộ kiếm quyết tùy tiện cũng đã cần đến trăm vạn linh thạch, một thanh linh kiếm hơi đáng giá thì giá cả thường là vô hạn.
Trương Kinh Lôi bất đắc dĩ nói với Vương Đạo Hòa: "Lần sau đừng làm mấy chuyện này nữa. Mỗi lần đều liều mình như thế, nếu bị Ôn lão tổ bọn họ bắt gặp thì làm sao đây? Ngươi cũng đâu phải không có phần bổng lộc hàng tháng, nếu thật sự thấy thích thứ gì, thì đến Thiên Cơ Các đặt trước là được rồi."
Đệ tử trong tông môn, nhất là những người ở vị trí chưởng môn như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/coi-boi-khong-chuan-lam-day/2788995/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.