Ngón tay Khương Miểu véo cánh tay anh, sợ hãi nắm chặt, không phải cô làm ra vẻ mà nó khiến cô nhớ đến thời điểm lần đầu tiên phá thân, cô cố ý khiêu khích anh, ghét bỏ động tác của anh quá chậm.
Liền chủ động đem người đè ở trên giường, trực tiếp ngồi xuống, cô tưởng chừng xém chút trực tiếp khóc lên, mặc dù chỉ có một lần đó, nhưng lúc đó nơi riêng tư của cô đã bị xé rách.
Nghe được Ôn Sâm Ngôn ẩn nhẫn nói: “Ngoan, em có thể.” Khương Miểu không kháng cự lại, “Vậy anh… nhẹ chút.”
Được sự đồng ý của cô, Ôn Sâm Ngôn dán sát vào vành tai cô, thấp giọng cười.
“Miểu Miểu, em thật ngoan.”
Khương Miểu sắc mặt đỏ hồng, anh chậm rãi dùng sức, côn th*t hướng sâu vào bên trong tiểu huy*t, có một chút chiếm hữu, loại cảm giác này rất kỳ quái, đáy lòng có chút rung động, thật đúng là không có nói quá, đường đến gần nhất đi vào tâm phụ nữ chính là âm đạ*.
Lời này nếu là trước kia Khương Miểu sẽ khinh thường, nhưng hiện tại cô liền tin…
Đột nhiên, anh cúi đầu hôn cánh môi cô, đầu lưỡi của anh cắn mút khoá môi cô nuốt xuống toàn bộ tiếng rên rỉ.
Khương Miểu trừng lớn đôi mắt, con ngươi xinh đẹp ngập tràn nước mắt, dựa vào trên người Ôn Sâm Ngôn, ngón tay bóp lấy cánh tay rắn chắc của anh, lưu lại vài đường vệt đỏ.
Côn th*t gắt gao bị siết lấy, tiểu huy*t một lần nữa bị hung hăng va chạm, đẩy nhanh tốc độ cùng lực đạo.
Hạ thân đột ngột dừng lại, hôn lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/coi-trong-bac-si-on-anh-nguyet/393366/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.