Cho đến khi rời khỏi triển lãm, Ninh Khuyết vẫn chưa thể tin nổi Diêm Đình Lâm đã đồng ý gia nhập Kinh Hoà.
Cảm giác cứ như đang nằm mơ
“Cậu còn sợ tôi trốn mất à, giữ chặt thế!”
Lúc này Ninh Khuyết mới nhận ra mình nắm tay Diêm Đình Lâm quá chặt. Vừa lên xe, vì quá phấn khích, anh vỗ vai đối phương mấy cái, kết quả lại vì kích động quá độ mà nắm lấy tay anh ấy mãi không chịu buông.
“Cậu chắc chắn là muốn ở lại, không phải do bốc đồng nhất thời đấy chứ?” Anh buông tay ra.
“Tôi đã bốc đồng bao giờ chưa?”
Ninh Khuyết nghĩ lại, đúng thật là chưa từng.
Ngay cả năm đó, khi hỏi Chung Ức xin WeChat, anh cũng phải chọn một ngày lành, ngồi đợi cô trong thư viện.
Mặc dù sau cùng vẫn bị từ chối.
Nếu Diêm Đình Lâm đã đồng ý ở lại, bước tiếp theo chính là đàm phán điều kiện.
“Hai ngày tới cậu nghĩ kỹ cụ thể xem mình muốn gì, tôi sẽ báo lại cho Mẫn tổng.”
Diêm Đình Lâm bật cười: “Các cậu cứ thể hiện thành ý trước đi, thành ý đủ rồi thì tôi mới ra điều kiện.”
Đối với anh mà nói, điều kiện không phải điều quan trọng nhất, nhưng cũng không thể thiếu.
“Sau khi đàm phán xong, tạm thời các cậu đừng công bố vội, để tôi tự thông báo.”
Ninh Khuyết giơ tay làm ký hiệu OK: “Không vấn đề.”
Lần trở về này của anh, e rằng sẽ khiến cả ngành chấn động.
Thẩm Trì giờ đang gối cao không lo, giờ thì có nằm gối hai mét cũng khó mà ngủ ngon nổi.
Diêm Đình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/coi-xay-gio-mau-xanh-mong-tieu-nhi/2787546/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.