Do cơn mưa lớn, họ quay lại công ty để tiếp tục chụp ảnh trong studio.
Giày của Đoàn Thanh Thâm đã ướt sũng nước nên anh không thể đi được, mà lái xe thì không thể đi dép lê. Vì giày của Lương Nguyện Tỉnh không bị ướt, vậy là nhiệm vụ lái xe được giao cho cậu.
Trong lúc Lương Nguyện Tỉnh lái xe, Đoàn Thanh Thâm ngồi im lặng trên ghế phụ. Có lẽ do buổi chụp hình vừa rồi quá tốn sức, Lương Nguyện Tỉnh không biết, cậu cũng không hỏi.
Cậu là người khá nhạy cảm với những cảm xúc của người khác, cũng là người biết kiềm chế bản thân để không hỏi lung tung.
Họ đi theo xe của công ty dịch vụ cưới đến nơi. Chụp ảnh trong studio không phải sở trường của Đoàn Thanh Thâm, nên anh lựa chọn phát huy điểm mạnh, tránh điểm yếu, chụp nhiều ảnh cận cảnh và chơi với ánh sáng để bù lại. Buổi chụp diễn ra suôn sẻ, lúc Khương Dư đi tẩy trang, Tăng Hiểu Dương bắt đầu bàn bạc với bên dịch vụ cưới về việc bồi thường.
Người phụ trách của công ty dịch vụ cưới trông chừng ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi bước ra, nói chuyện với Tăng Hiểu Dương. Người đó liếc qua Đoàn Thanh Thâm, nhìn ống quần ướt sũng và đôi dép lê của anh, rồi lại nhìn sang Lương Nguyện Tỉnh, trông cậu giống như một sinh viên mới ra trường đi thực tập. Gã vừa mở miệng đã nói: "Ôi chao, cậu Tăng, sao cậu lại thuê bừa một thợ chụp ảnh thế này? Kiểu này có khi họ còn không có bảng giá chính thức..."
Tăng Hiểu Dương cao to lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-cat-trang-non-canh-phong/1694770/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.