Ngày hôm sau Eric Wardle gọi cho Strike.
“Đã gọi Deeby,” anh ta báo cáo cụt ngủn.
“Sao nữa?” Strike hỏi, ra dấu nhờ Robin chuyển cây viết và tờ giấy. Hai người vừa ngồi ở bàn của Robin, uống trà ăn bánh qui và nói về bức thư dọa giết gần đây nhất từ Brian Mathers. Trong thư hắn ta hứa, không phải là lần đầu tiên, sẽ rạch bụng Strike và tè một bãi vô đó.
“Deeby nói và Somé gởi một cái áo thun dày liền mũ thiết kế riêng. Trước áo có đính khuy xếp hình khẩu súng còn sau lưng có vài dòng lời bài hát.”
“Chỉ một cái thôi hả?”
“Ừ.”
“Còn gì nữa không?” Strike hỏi.
“Anh ấy nhớ là có một cái dây thắt lưng, một cái mũ tròn và một bộ măng-sét.”
“Không có găng tay sao?”
Wardle dừng lại, có lẽ là kiểm tra trong ghi chép.
“Không, anh ấy không nhắc gì tới găng tay hết.”
“Vậy là rõ rồi,” Strike đáp.
Wardle không nói gì nữa. Strike đợi xem anh chàng cảnh sát sẽ dập máy hay nói thêm gì nữa.
“Điều tra chính thức bắt đầu từ thứ Năm này.” Wardle đột ngột nói. “Vụ Rochelle Onifade.”
“Vậy à.” Strike đáp.
“Anh không quan tâm sao?”
“Không.”
“Tôi tưởng anh chắc chắn vụ đó là án mạng?”
“Tôi chắc chứ, nhưng điều tra sẽ không rút ra kết luận gì cả. Có biết tang lễ lúc nào không?”
“Không,” Wardle nói, có vẻ bực bội. “Để làm gì vậy?”
“Tôi tính tới dự.”
“Để làm gì?”
“Cô ta có một bà cô, nhớ không?” Strike đáp.
Wardle dập máy, Strike ngỡ là vì anh cảnh sát hết chịu nổi hắn nữa.
Bristow gọi Strike ngay trong buổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-chim-khat-to/2522600/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.