Lái xe, Tiêu tổng buồn cười nhìn Từ tổng trưng ra khuôn mặt khối băng ngồi ghế phó lái.
Từ tổng vuốt lọn tóc bên tai: "Cô muốn nói cái gì?"
Tiêu tổng nhướng mày: "Tôi quá hiểu băng sơn các người rồi, giống như phu nhân tôi, rõ ràng trong lòng nhớ thương vô cùng, lưu ý sủng nịch vô cùng, nhưng chính là mạnh miệng, thế nào cũng không chịu thừa nhận."
Từ tổng đạm đạm nhất tiếu, nàng quay đầu nhìn Tiêu tổng: "Tiêu tổng đến tuổi này rồi, vẫn nên cho phu nhân cảm giác an toàn nhiều một chút."
Tiêu Mạc Ngôn: "....."
Nàng rốt cuộc đã nhìn ra, Từ tổng trước mắt đã hoàn toàn quy kết nàng là thuyết khách của Phong Hỏa Hỏa.
Tiêu Mạc Ngôn nắm tay lái, nhìn phía trước đạm nhạt nói: "Thật ra Từ tổng có từng đứng ở góc độ của Hỏa Hỏa mà suy nghĩ một chút hay không? Nàng trẻ tuổi, từng trải không nhiều lắm, tuy rằng gia đình giáo dục không sai, nhưng dù sao cũng khuyết thiếu từng trải xã hội, nhưng đây cũng là nguyên nhân cô thích nàng, không phải sao?"
Từ tổng không nói lời nào, Tiêu Mạc Ngôn xác định lời của bản thân đã vào lỗi tai nàng, mới tiếp tục nói: "Loại chuyện này, đặt ở trên người thanh niên nào đều sẽ hoảng trương, Từ tổng từng trải cho cô có thể bình tĩnh cân nhắc, nhưng Hỏa Hỏa không có. Thật ra, nàng nội tâm đau xót sợ là cũng không ít."
Từ tổng mím môi, Tiêu tổng biết nàng đau lòng, khóe môi khẽ cong: "Giống như cô nói, vô luận phát sinh chuyện gì đều phải trao đổi với nhau trước, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-chua-du/327083/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.