Bạch Nguyệt Quang cố tình đẩy ngã mẹ tôi, làm bà gãy xương.
Tôi tát cô ta hai cái thật mạnh.
Nguỵ Hiên tức giận nghiến răng mắng tôi.
"Cô làm tôi thật xấu hổ, mau xin lỗi cho tôi!"
Xin lỗi? Không có cửa.
Tôi sẽ ngay lập tức huỷ bỏ hôn ước.
Sau đó, Nguỵ Hiên với đôi mắt đỏ hoe nói với tôi:
"Nếu tôi quỳ xuống cầu xin em, em có thể đừng rời xa tôi được không?"
Tôi chế giễu.
"Muộn rồi."
1
Quán bar ồn ào và tối tăm.
Tôi mặc áo lửng đen và quần short, tay cầm túi xách, lao vào hộp đêm với mái tóc bù xù. Tôi liếc mắt, vừa nhìn đã thấy cô gái Mạnh Khiêm tươi cười đang rúc vào Nguỵ Hiên.
Mà Nguỵ Hiên là hôn phu của tôi, tháng sau chúng tôi sẽ kết hôn, trên tay tôi còn có chiếc nhẫn mà anh ấy đã đích thân tặng tôi trong lễ đính hôn.
Tôi túm tóc cô ta, quay mặt cô ta lại đối diện với tôi, chưa kịp phản ứng thì tôi đã tát cô ta hai cái, để lại vết ngón tay rất sâu trên mặt.
Nguỵ Hiên phản ứng trước, đẩy tôi ra, đầu gối của tôi đập mạnh vào góc bàn, toàn thân đau nhức. Nguỵ Hiên không chịu bỏ cuộc, chỉ vào tôi và gầm lên.
"Tống Vũ, đừng làm tôi mất mặt."
Mạnh Khiêm nhìn thấy có người đỡ mình, lập tức ôm mặt khóc lóc thảm thiết, các cô gái được anh chàng bên cạnh mang theo cũng lần lượt đến an ủi cô ta.
Tôi thấy ghê tởm khi thấy cô ta làm bộ bẽn lẽn, tôi lại tiến lên định tát tiếp nhưng bị Nguỵ Hiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-co/533139/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.